Chinh phục Nam Đảo Phú Quốc

Như vậy chỉ còn đúng 2 tuần nữa là kết thúc năm 2011. Máu phiêu lưu, khám phá vẫn hừng hực. Tôi lại cùng 2 người bạn đến từ Đà Nẵng làm một chuyến hành trình ngắn đến đảo ngọc Phú Quốc.

Chuyến bay của tôi delay mất 40 phút nên có chút thời gian ngồi viết khai bút nhật ký hành trình ngay tại sân bay.

Nói chung đi biển thì lúc nào cũng thú vị, được ngắm nhìn đại dương mênh mông, những bãi cát dài trắng mịn, không khí biển trong lành và thoải mái, thoát khỏi cái không khí ngột ngạt của thành phố.

Kỳ này chúng tôi quyết định không ngủ khách sạn mà chọn một hành trình đi biển, ngủ luôn trên thuyền hoặc dựng lều ngủ trên bãi biển. Tận hưởng 100% thời gian nghỉ ngơi và hòa nhập với thiên nhiên hoang sơ của Phú Quốc.

Chuyến đi kỳ này tôi cũng không chuẩn bị gì nhiều chỉ có một ba lô nhỏ với vài quần short và áo thun, 1 cái quần bơi, một túi đựng đồ vệ sinh cá nhân (vì sẽ phải ở ngoài trời mà), máy ảnh Nikon D90 của tôi đang bị trục trặc phải gửi đi sửa, nên chỉ mang theo máy quay Sony, thôi thì vừa quay phim vừa chụp ảnh bằng cái này vậy. Chất lượng cũng tàm tạm. Mang theo cả túi đựng máy ảnh với đèn pin và ống nhòm, một cuộn dây dù (chẳng biết để làm gì hehe). Kỳ này không dự định trèo đèo lội suối băng rừng nên không mang theo dao găm và các dụng cụ chuyên dụng đi rừng. Chỉ có một cái khổ là vẫn phải vác theo cái laptop T400 nặng kịch. Thôi thì kỳ này không check mail gì nhưng vẫn đề phòng nếu có trường hợp khẩn cấp thì vẫn xử lý được. Máy tính cũng là phương tiện để làm video clip nữa..

Nói chung hành trang cho các chuyến đi quan trọng nhất vẫn là sức khỏe. Dạo này sức khỏe của tôi không được tốt như ngày xưa. Vì cũng gần 40 rồi còn gì. Tuy nhiên, cố gắng duy trì tập luyện bóng đá hàng tuần vào ngày thứ Tư và dành ra 2 buổi cuối tuần đánh Tennis. Những ngày trong tuần thì hễ rảnh ra là chạy bộ và đạp xe. Tuy không còn khỏe như ngày xưa nhưng vẫn còn đủ thể lực để thực hiện các chuyến khám phá. Sắp tới tôi cũng dự định mỗi khi về nhà vào buổi tối sẽ lội bộ 7 tầng lầu thay vì đi thang máy. Nói chung càng vận động thì càng khỏe. Tinh thần càng sảng khoái thôi.

Chắc ra đảo tôi sẽ phải mua thêm cái mũ đội cho đỡ nắng và các anh em trên đảo đã chuẩn bị sẵn tàu và các dụng cụ để câu cá và lưới cá, thiết bị lặn ngắm san hô và bắt nhum biển (cầu gai).

Hai người bạn Đà Nẵng của tôi thì đi Mekong Air chuyến 8:30 nên đến đảo trước. Tôi đi Vietnam Airlines thì lại bị delay đến 10:30 mới bay. Đúng là vớ vẩn. Thôi thì để cho 2 cậu bạn lên đảo khám phá trước. Mình cũng đã đi vài lần đến sau chút cũng không sao.

Nói chung thú du lịch cũng đòi hỏi nhiều kỹ năng ra phết. Đầu tiên là việc nghiên cứu điểm đến, nghiên cứu lộ trình đi, cách tìm đường, tìm hiểu văn hóa của vùng miền địa phương, trong đó có cả vấn đề về văn hóa, ngôn ngữ và ẩm thực. Tiếp theo lá các kỹ năng cá nhân như kỹ năng chụp ảnh, quay phim, biên tập, nếu đi chơi dã ngoại thì cần các kiến thức về dã ngoại, dựng lều, trại, nấu nướng nơi hoang dã, chống chọi lại các diễn biến thời tiết như mưa, nắng, gió bão, sóng biển…khi giải trí thì cần có chút kỹ năng về văn nghệ, tôi thích nhất là chơi đàn ghita với những chiếc trống, phèng tự chế hoặc mua sẵn, thuộc nhiều nhạc cho nhiều thể loại khác nhau, nhớ một số câu chuyện hài hước, thơ văn theo vùng miền, các trò chơi dân gian hoặc trò chơi trên tàu, xe, sinh hoạt vòng tròn, trò chơi trong nhà v.v.. Cũng cần có chút kiến thức về sơ cấp cứu. ôi nói thế thì rộng quá nhi? Nhưng thà biết chút ít còn hơn là mù tịt.

Tôi hạ cánh xuống Phú Quốc lúc 11:30, các anh em đã chờ sẵn ở cửa sân bay. Kỳ này đồng chí Đức “thổ địa” đích thân lái chiếc “cá mập” 12 chỗ chở mấy anh em chúng tôi đi khám phá vùng Nam Đảo. Trước tiên anh em ghé vào một quán ăn bình dân làm nhanh tô bún riêu, sau đó trực chỉ con đường dọc theo bãi Trường đến hơn 17km. tiếp tục tiến sâu về phía Nam đảo thêm hơn chục cây số nữa thì đến cảng An Thới. Ghé mua ít bia, nước suối rồi ra cảng. Ở đây Đức đã bố trí sẵn 1 “chiến thuyền” cho chuyến đi phượt của nhóm chúng tôi. Thuyền trông khá đẹp và chắc chắn, khác hẳn với những loại thuyền đánh cá và du lịch khác. Tôi và các anh em cũng cảm thấy yên tâm. Tuy nhiên, những ngày cuối năm, biển vẫn còn có gió mạnh. Ở Phú Quốc có 2 mùa là mùa khô từ tháng 11 âm lịch đến tháng 4 âm lịch năm sau, tiếp theo là mùa mưa từ tháng 5 đến tháng 10 âm lịch. Chúng tôi đi vào đúng tháng mùa khô nên gặp gió mùa Đông Bắc khá mạnh. Khi trong vịnh thì thuyền còn êm ả, ra khỏi vịnh là bắt đầu nếm mùi sóng gió. Tuy nhiên, đầu giờ chiều gió vẫn còn chưa mạnh lắm nên các anh em vẫn còn chịu đựng được. tôi thì cũng đã từng làm vài chuyến đi biển nên sóng gió kiểu này vẫn chưa có gì đáng ngại. 2 chiến hữu ở Đà Nẵng là Trung (FDC) và Huy (Net&Com) thì đều là dân miền biển và tuổi trai còn sung sức nên cũng không gặp vấn đề gì lớn.

Từ trái sang phải: Huy (Net&Com), Trung (FDC) và tôi

Phú Quốc có đến 22 hòn đảo lớn nhỏ, riêng vùng đảo phía Nam thuộc quần đảo An Thới cũng có đến 9 hòn đảo nhỏ nằm cách biệt nhau.

Bản đồ toàn cảnh đảo Phú Quốc

Quần đảo phía Nam Phú Quốc

Nơi đây dân cư thưa thớt, chủ yếu là dân chài lưới với cuộc sống vất vả, dựa vào biển cả để sinh tồn. Nhiều vùng không có trường học và hoàn toàn cách biệt với những khu dân cư, thậm chí có những hòn đảo không có người ở.

Chúng tôi dừng lại một bè cá lênh đênh giữa biển, vớt một số cầu gai (nhím biển) và một số hải sản khác rồi thuyền tiếp tục rẽ sóng ra khơi xa tít, sóng biển mỗi lúc lại càng trở nên dữ dội hơn. Đến hơn 4 giờ chiều, thuyền ghé vào một hòn đảo nhỏ hoang vu giữa biển, nước trong văn vắt nhìn thấy tận đáy. Chúng tôi bắt đầu thả mồi câu, thật là ngạc nhiên và thú vị vô cùng khi cá biển đớp mồi lịa lịa, lúc đầu là Đức “thổ địa” khai trương vài con cá nhỏ bằng 2, 3 đốt ngón tay, sau đó là những con to bằng cả bàn tay. Thấy dây câu bị giật mạnh tôi cũng kéo mạnh nhưng làm mạnh tay quá, con cá nó nuốt luôn lưỡi và mồi mà chạy mất. Làm phải thay lưỡi câu và mồi khác…chỉ hơn 10 phút mà chúng tôi đã làm một chậu cá kha khá.

Hòn đảo nhỏ có bãi cát nhỏ nhưng mịn màng sạch sẽ. Nơi đây tuyệt nhiên không có người ở nhưng dân chài cũng làm sẵn một cái giếng nước ngọt. Thuyền không thể cặp sát bờ được nên cách duy nhất để chúng tôi lên được bờ là nhảy ùm xuống biến và bơi vào. Những đồ đạc muốn vận chuyển lên đảo thì cho hết vào một cái chậu to rồi vừa bơi vừa đẩy, vừa xem nó như cái phao. Cả đoàn 4 anh em cứ thể nhồng nhỗng lao xuống biển bơi khoan khoái vào bờ.

Mấy anh dân chài chế biến món cầu gai nướng mỡ hành và cầu gai ăn sống với mù tạt ngon tuyệt vời, 4 anh em chúng tôi vừa thưởng thức cầu gai, vừa nhấm nháp bia ướp lạnh giữa cái thiên đường hoang vắng của đảo lúc hoàng hôn, vừa chơi đàn ghita và hát vang trời vang đất. Thật là sung sướng vô cùng. Đức nói tuần trước cũng có 6 người nước ngoài ra hòn này cắm trại và ngủ lại suốt mấy ngày liền, tự thay phiên nhau nấu ăn, tối thì vùi mình trong cát mà ngủ .. đúng là ăn chơi theo kiểu Robinson đây. Sau một hồi no say tôi quyết định đứng dậy làm một chuyến khám phá xung quanh đảo nhân lúc trời còn sáng. Đây là hòn đảo nhỏ giữa biển, không người ở, tôi vạch lá rừng một mình tìm lên một ngọn đồi cao thì thấy thấp thoáng bên kia là một bãi đá tuyệt đẹp nên muốn tự mình tụt xuống dưới đó xem sao. Tiếc là lúc bơi vào bờ tôi không dám cầm máy quay theo vì sợ ướt. Kỳ này về SG tôi sẽ trang bị một cái máy ảnh có thể quay phim chụp ảnh ngay dưới nước để không bị lỡ những cảnh đẹp như thế này.

Chỉ thoáng một cái tôi đã đến được bãi đá phía sau đảo. đây là bãi hoang sơ rất đẹp, cua cá bơi tung tăng trong những hốc đá ngay sát bờ mà chẳng ai bắt, những phiến đá nhô cao tạo thành những hình dáng quái dị. Nhưng lại có những phiến đá phẳng như cái mặt bàn, phẳng như thể có ai dùng kiếm sắc chém một phát vậy. Tôi say mê ngắm nhìn cảnh hoang vắng u tịch buổi chiều tà của bãi đá, trèo lên một hòn đá cao nhất mà ngắm cảnh vật xung quanh thật là tuyệt vời. Mãi cho đến lúc trời chiều ngả sang màu hồng tím thì tôi mới tìm đường quay trở lại nơi thuyền đậu. Thằng Huy thì có vẻ mệt đã bơi về lại thuyền nằm, thằng Trung và Đức thì lại đang đi khám phá rặng núi đá bên phía Đông vẫn chưa về. Tôi bơi trở lại thuyền mượn cái kính lặn rồi lặn về phía những rặng san hô ngắm cá. Ở vùng Nam của đảo Phú Quốc này nước khá sâu, có nơi sâu nhất đến 60m. Có nhiều rặng san hô và thủy sinh rất đẹp mắt và sinh động. Những đàn cá bơi lội tung tăng đẹp tuyệt vời, những con san hô dạng hoa đủ màu sắc sinh động nổi bần bật trong làn nước trong vắt. Tôi bơi lại gần một tảng đá to với nhiều san hô màu và dùng tay chạm vào các bông hoa san hô thì thật là kỳ lạ các bông hoa tư nhiên biến mất ngay tức thì. Cứ như thế từng bông hoa đỏ, vàng chói lọi cứ lần lượt biến mất khi tôi chạm tay vào. Thật là một buổi khám phá thiên nhiên đầy kỳ thú.

Trời bắt đầu tối rất nhanh ở biển, gần 6 giờ thì Đức “thổ địa” gọi chúng tôi trở lại thuyền và gợi ý làm một chuyến câu mực đêm. Thuyền tiếp tục nhổ neo chạy thêm gần nửa tiếng nữa thì đến một hòn đảo khác khá lớn, khu vực này cũng không có người ở (hoặc họ ở một vùng khác của đảo mà tôi không thấy). Trời đã nhá nhem tối, chúng tôi bật đèn câu mực, ở giữa biển, từng đàn cá hình dạng thon dài như chiếc đũa bếp, màu trắng toát cứ theo ánh đèn mà phóng vèo vèo trên mặt nước thật ngoạn mục. Bọn tôi dùng vợt, chậu mà cũng tóm được mấy chú to ra phết. Gió càng lúc càng to, thuyền lắc lư mạnh, chúng tôi đều bắt đầu thấy choáng váng. Thôi đành bỏ dở cuộc vui câu mực và vớt cá. Chúng tôi bì bõm đổ bộ lên hoang đảo và dựng bếp nấu cơm ăn. Thực đơn cho bữa tối toàn những món ăn được chế biến toàn từ cá, một số cá do chúng tôi câu được lúc chiều, một số do nhà thuyền đã chuẩn bị sẵn. Vừa đói, vừa lạnh, hì hục mãi mới nhóm được lửa nấu ăn, cá thì chỉ có hấp và nướng cho khỏe và nhanh. Cuối cùng đến lúc gần như rã rời kiệt quệ thì cơm cũng chín và mùi cá nướng thơm phức xông lên. Anh em ăn vội ăn vàng mà thấy ngon dễ sợ. Đúng là lũ dở hơi, thành phố không ở lại mon men ra ngoài này chịu đói chịu rét.

Bây giờ tôi mới có dịp quan sát kỹ hòn đảo này cũng khá lớn. Họ dựng sẵn hai cái chòi gỗ sơ sài ngay sát biển, Đức tiến hành dựng luôn 2 cái lều cá nhân trên 1 sàn gỗ rồi chúng tôi tụ tập sang một cái sàn còn lại để kiếm chút gì lai rai cho ấm bụng. Biển bắt đầu gào thét, gió rít càng lúc càng mạnh, những hàng dừa xào xạc nghe đúng là ma quái. Ánh sáng duy nhất mà chúng tôi có hiện tại là từ chiếc thuyền đậu gần bờ và đống lửa bếp còn cháy bập bùng.

Trên đảo lúc này chỉ còn món cá khô nướng nhấm nháp với rượu trắng nhưng như thế là tuyệt vời lắm rồi, chúng tôi lại nhậu lai rai, đàn hát, nói chuyện làm ăn, chuyện này chuyện kia ..chuyện đàn ông, chuyện đàn bà, chuyện tầm bậy tầm bạ ..đến gần nửa đêm mới tàn tiệc, rượu cũng hết mà cá khô cũng chẳng còn. Bọn tôi tạm phân công Đức và Tôi ngủ chung 1 lều, Trung và Huy nằm lều còn lại. Tuy nhiên, Đức lại thích nằm võng nên mắc cái võng giữa 2 cây dừa mà ngủ. tôi thì sợ muỗi nên chui vào lều, kéo 2 lớp cửa cho chắc ăn. Hôm nay vui nên tôi uống khá nhiều rượu và đàn hát cũng nhiều, hơn nữa lúc chiều lội bộ qua ngọn đồi và bơi lặn ngắm san hô nên thấy mệt, chui vào lều là tôi lấy cái balo làm gối, cởi cái áo khoác làm mền, đặt cái đèn pin và điện thoại ở góc trái lều và đánh 1 giấc. Sóng biển bên trái lều vẫn rì rào ầm ĩ, bên phải lều là tiếng của những rặng dừa đan nghiến kèn kẹt nghe mà ghê rợn nhưng vì mệt tôi cứ thế chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

…hơn nửa đêm, tôi thấy dường như có ai đang khều vào người nên choàng thức dậy, nhìn bên cạnh chỉ thấy cái balo của Đức và cái mũ cao bồi mà hắn đội hồi sáng chứ không thấy người. Chắc hắn còn nằm ngoài võng giữa hai cây dừa. Vậy ai mới khều tôi nhi? Cảm giác đó rất thật chứ không phải nằm mê. Thôi kệ, tôi lại ngủ thiếp đi. Một lúc sau lại thấy có ai đang khều hay đập vào người gì đó. Kỳ này thì tôi biết chắc là bọn kia mới phát hiện trò gì hay nên kêu tôi dậy đây. Kiểu gì cũng đang mắc ..tè nên tôi với cây đèn pin đeo trán rồi mở lều chui ra ngoài. Trên thuyền người ta đã tắt hết đèn nên xung quanh chỉ còn là một màn tối đen kịt, lửa bếp cũng đã tàn chỉ còn lại một đốm than đỏ. Tôi bật đèn pin đi về phía võng thì thấy Đức vẫn nằm đấy. Chẳng thấy 2 thằng kia đâu nên thôi cứ tiến đến một gốc dừa phía xa võng mà ..trút bầu tâm sự. Tự nhiên tôi thấy lành lạnh ở phía sau gáy như có ai đó đang đứng phía sau mình nên vội vàng quay đầu lại, ánh đèn trên trán tôi cũng quét một vòng rộng…và ngay trước mặt tôi là 2 cô gái mặt đẹp như hoa. Điều này làm tôi giật bắn cả mình và ngạc nhiên vô cùng. Chẳng hiểu sao giữa cái đảo hoang vu này lại xuất hiện 2 cô nàng xinh đẹp như hoa khôi thế này, 2 em nhìn tôi rồi nở nụ cười tươi lắm, một người cầm trên tay một cái rổ bằng nan, người kia lại khoác trên vai một tấm lưới to. Tôi nghĩ chắc là 2 em dân chài đi lưới cá đêm. Chỉ thoáng 1 cái mà 2 cô gái đã tiến ra biển, tôi cũng vội vàng chạy theo định dùng cái đèn soi thêm cho 2 cô nàng bắt cá cho dễ. Bỗng nhiên tôi nghe tiếng ai đó gọi giật giọng “anh Đông làm gì đó?” tôi giật mình quay lại thì thấy thằng Đức đang đứng trên bờ vẫy còn tôi thì đang lội xuống biển sâu đến gần giữa ngực. Quay lại thì lại chẳng thấy 2 cô nàng kia đâu thật là kỳ lạ. Thế là lại lội vào bờ, thằng Đức nó hỏi gì tôi cũng chẳng nhớ nổi, chẳng hiểu đang làm gì. Sau đó tôi thay quần áo khô và cùng thằng Đức chui vào lều ngủ tiếp.

Đến 5:30 sáng, cái điện thoại “Hồ Cẩm Đào” của tôi tự nhiên kêu ầm ĩ làm tỉnh cả ngủ và các anh em cũng lục tục dậy đi đánh răng, rửa mặt. Tôi và Huy thấy biển đẹp, sóng êm thế là hai anh em lại mon men ra biển tắm. Đúng là với thời tiết gió mùa Đông Bắc này, thà nhảy xuống biển tắm còn hơn ngồi trên bờ mà chết rét. Tự nhiên nhớ lại chuyện đêm qua thấy rờn rợn nổi gai ốc nên bơi được một lát là chui lên bờ gấp.

Anh em thu dọn hành trang rồi trở lại tàu như tối hôm qua. Trên thuyền có sẵn nước ngọt để tắm lại và đã chuẩn bị sẵn món cháo mực ngon tuyệt (mực do mấy ông thuyền chài câu hồi đêm hôm qua). Tôi ăn 1 lúc 2 bát to cho lại sức rồi leo lên nóc thuyền ngồi ngắm cảnh. Trên nóc thuyền có để sẵn mấy cái ghế bố, đủ cho cả đám đực rựa chúng tôi nằm … phơi củ cải.

Thuyền tiếp tục lênh đênh trên biển hơn 1 tiếng đồng hồ, gió mạnh nên anh em thằng nào thằng nấy hơi cảm thấy nhức đầu. Cuối cùng thì thuyền cũng cập bến an toàn. Anh em tiếp tục lên xe đi về lại thị trấn Dương Đông, làm bữa điểm tâm muộn hoàng tráng rồi ra sân bay về lại Sài Gòn kết thúc một chuyến đi phượt cấp tốc nhưng không kém phần thú vị.
[youtube http://www.youtube.com/watch?v=RRz5IU8Hl7I]

Nguyễn Thế Đông

xem bài Trở lại Thiên Đường

5 thoughts on “Chinh phục Nam Đảo Phú Quốc

  1. Pingback: Trở lại thiên đường | Dong Nguyen's Blog

  2. blog3006 says:

    Good day! This post could not be written any better!
    Reading this post reminds me of my previous room mate!
    He always kept talking about this. I will forward this article to him.
    Pretty sure he will have a good read. Thanks for
    sharing!

Trả lời