Chinh phục cao nguyên Bolaven

Tiếp theo bài Nam Lào Thẳng Tiến

Sáng hôm sau, anh em dậy sớm. Đúng 7 giờ sáng đã tập trung đầy đủ ở sảnh khách sạn. Nghe chúng tôi giới thiệu về quán ăn của chú Việt Kiều đêm qua. Mọi người đều nhất trí kéo sang đó ăn sáng trước khi lên đường chinh phục cao nguyên Bolaven.

Quán buổi sáng phục vụ khá nhiều món ngon. Tôi gọi món bò kho để thưởng thức thử cách pha chế ở Lào có khác biệt như thế nào. Tuy nhiên, hình thức trông ok nhưng chất lượng thì không thể ngon như khẩu vị đã quen ở Việt Nam được.

Vừa thưởng thức xong món bò kho thì có 1 chị bán hàng rong người Việt Nam mang đến 1 rổ bắp luộc chào mua. Loại bắp này bán theo chục. chúng tôi thấy lạ nên mua ăn thử. Bên trong hạt bắp màu tím sậm rất xấu xí. Nếu ở Việt Nam mọi người hay ví von “răng đều như bắp” thì câu đó đem sang Lào áp dụng chắc không ổn. Coi chừng bị đánh hehe..

Tuy nhiên, nếu dùng câu “cái thằng cùi bắp” ở nước Lào chắc vẫn có giá trị.

Đúng 8 giờ, chiếc xe Hyundai 9 chỗ đã chờ chúng tôi ngay trước khách sạn. Anh chàng HDV người Lào có nước da ngăm đen nói tiếng Anh rất chuẩn khiến chúng tôi có một sự thú vị nhẹ. haha..

Od, tên của anh chàng HDV, là một người có thân hình cân đối, khỏe mạnh, tóc để ngắn và nét mặt trông khá đặc trưng của Lào, không lai Việt hay Hoa và cũng không giống người Cambodia nữa.

Hôm nay chúng tôi sẽ có một cuộc hành quân đường dài băng qua cao nguyên Bolaven thuộc vùng Đông Nam của Pakse. Bolaven là vùng cao nguyên có độ cao trung bình từ 1000 đến 1350m so với mặt nước biển thuộc tỉnh Champasak và một số phần khác thuộc tỉnh Sekong và Attapu. Vì đây là vùng cao và có nhiều con sông chảy qua nên tạo thành những địa danh thác nước tuyệt đẹp. Nhiệm vụ của chúng tôi hôm nay là phải khám phá bằng được 4 ngọn thác lớn và đi xuyên qua nhiều ngôi làng người dân tộc thiểu số tại đây. Khám phá những nét văn hóa của người Laven, Môn-Khmer, Alak, katu, Taoy và Suay hiện đang sinh sống trong vùng cao nguyên hoang dã này.

Khoảng cách từ trung tâm Pakse đến Bolaven cũng không quá xa, chỉ mất gần 1 tiếng chạy xe. Chúng tôi đã đổ bộ đến điểm tập kết và chuẩn bị sẵng sàng cho cuộc hành quân đường dài đầy gian khổ.

Xe dừng tại một đồn điền cafe khá lớn. Trong lúc anh em chuẩn bị hành trang cần thiết thì Od tranh thủ thuyết trình rất say sưa về cách phân loại cafe tại đây và hiệu quả kinh tế mà nó đem lại. Tôi cũng là dân ghiền cafe nên rất khoái khi biết những loại cafe khác nhau như Arabica, Robusta và Liberia. Riêng loại cafe chồn nổi tiếng ở Việt Nam thì hình như Od không có khái niệm lắm.

Đây là cận cảnh cây cafe nha bà con

Anh em trong đoàn cũng đứng nghe rất chăm chú

Cuộc hành quân bắt đầu bằng một con dốc đất đỏ dài ngoẳng ngoẵng đến hơn 3km.

Trong chuyến hành quân này tôi cũng không chủ ý mang theo nhiều trang thiết bị chuyên dụng vì thực sự không biết địa hình ở Lào như thế nào. Hơn nữa, tôi cũng có phần ỷ lai và chủ quan vào việc sắp xếp của đối tác Lào nên hy vọng mọi thứ sẽ ổn. Ngay cả giày và áo mưa cũng phải sang đến đất Lào mới trang bị. Tuy nhiên, những vật dụng thiết yếu thì lúc nào cũng sẵn sàng như đồng hồ GPS, dao găm, máy ảnh, bình nước, thuốc men dự phòng tiêu chảy, cảm sốt, cầm máu, bình xịt giảm đau.. đều đã có sẵn trong cái balo Uniqlo chống nước. tôi cũng mang theo cả cái áo Treilli mua hồi đi Núi Chúa đề phòng khi vào rừng mặc cho đỡ bị gai cào. Đặc biệt ở ngăn trong cùng của balo tôi còn cất giấu một loại vũ khí bí mật. Đó là 3 chai Eternal Energy do Mỹ sản xuất. Đây là loại nước uống đặc biệt và chỉ dùng khi đã kiệt sức hoàn toàn. Cứ mỗi chai sẽ cho phép cơ thể có đủ năng lượng vận động tiếp liên tục trong 2.5 tiếng nữa. Ngoài ra, tôi cũng sợ nếu xảy ra sự cố bị lạc trong rừng ban đêm nên mang theo cả cây đèn pin đặc chủng hiệu Police với cường độ sáng đến 335 lumen. Cây này có độ sáng đậm đặc trong vòng 5m và chiếu xa đến 200m. Đặc biệt nó cũng là một loại vũ khí bảo vệ vì khi chiếu vào mắt người hoặc thú vật sẽ làm đối phương bị lóa sáng trong ít nhất 1 phút.

Qua 1 đoạn dốc dài, con đường trở nên hẹp dần và ngoằn ngoèo hơn. Tôi tụt lại phía sau 1 chút, dùng đồng hồ GPS định vị lại vị trí để phòng ngừa nếu có lạc HDV thì vẫn quay lại điểm xuất phát được. Đồng thời đồng hồ cũng lưu lại toàn bộ hành trình và tốc độ mà chúng tôi di chuyển.

Đến 1 cây cầu sắt bắc ngang qua 1 con suối anh em dừng lại nhờ Od chụp cho tấm ảnh lưu niệm đầu tiên cho cả đoàn.

Trong đoàn này chỉ có Tuấn (người mặc ào hồng đeo balo tím, mang giày màu cam, lưng mang nón lá đứng cạnh tôi) và Nghĩa (người mặc áo thun xanh, quần jean xanh, giày Nike xanh, đứng thứ 2 từ phải qua) là đi với tôi chuyến này lần đầu tiên. Những anh em khác thì đều Nam chinh Bắc phạt với tôi ít nhất vài chuyến để đời rồi. Tuấn là người Hà Nội có vóc dáng nhỏ nhắn nhưng cũng là dân chơi thể thao, biết đá bóng và một ít võ thuật. Riêng chỉ có Nghĩa là tôi lo lắng nhất vì bạn này từng bị gãy chân nên không chơi thể thao, ít vận động nhiều. Chuyến này chưa biết thế nào nữa.

Còn lại những anh em khác đều là dân thể thao, văn nghệ, chụp ảnh…riêng các khoản chém gió, chây, lầy, nhậu nhẹt, âm binh đủ kiểu thì chắc cả 8 thắng không ai thua ai.. hehe.

Chúng tôi lại tiếp tục bước đều trên con đường dài hun hun. Thời tiết hôm nay khá đẹp, không quá nắng và có thể chiều sẽ có cơn mưa. Anh em hoàn toàn dễ chịu khi vượt qua nhanh chóng lộ trình 3km đầu tiên

Đến một ngã 3 nhỏ ven đường, bỗng Od ra hiệu cho chúng tôi rẽ phải vào một con đường mòn cây cối um tùm. Tôi để ý thấy những bụi cây hoa Loa kèn rất đẹp và kỳ lạ. Không hiểu sao hoa Loa Kèn bên này lại lõng thõng chúc đầu xuống dưới thay vì hướng lên trên như ở Việt Nam nhỉ?

Con đường mòn dẫn chúng tôi đi ngang qua 1 khu làng của người dân tộc Laven với những ngôi nhà sàn bằng gổ khá cao với vách được lợp bằng các tấm phên tre sơ sài.

Đặc biệt cột chống nhà lại được đặt trên một cục đá rất chông chênh. Tôi cũng không hiểu vì sao họ lại làm thế. Nhìn cách làm nhà này tôi thấy khá giống những ngôi nhà cổ ở Hội An.

Kiến trúc nhà ở đây cũng có những nét đặc thù riêng. Sàn nhà khá cao và chất đủ thứ linh tinh bên dưới. quan sát sơ qua khu vực và nhìn rêu bám dưới đất cũng như các cột nhà tôi đoán khu vực này mùa lũ sẽ bị ngập khá cao và lâu.

Và có lẽ nước máy cũng không đủ mạnh nên họ mới để cái chậu to thế này để hứng nước mưa dùng cho cả nhà đây

Những em bé trong làng thấy đoàn chúng tôi đi qua chạy ra xem lấy làm rất kỳ lạ. Đúng thực sự là một vùng chưa phát triển và ít khách du lịch

Đi thêm khoảng gần 1km chúng tôi gặp 1 con suối nhỏ. Anh em thi nhau cởi giày dép để vượt suối vì sợ .. hỏng giày. Còn tôi thì đã xác định đi đôi giày bộ đội Trung Quốc giá 50K này về là vứt nên không có gì phải ngại ngùng cả.

Cả đoàn qua suối an toàn. Mọi người hì hục đeo tất, mang giày rổi lại tiếp tục cuộc hành quân. Đoạn đường tiếp theo bắt đầu rậm rịt, gai góc hơn. Tôi chốt sau cùng của đoàn. Bỗng, bị 1 cái gai nhọn móc vào áo nên tôi tạm dừng lại mở balo lấy cái áo treilli ra mặc cho an toàn. Bỗng tôi có cái cảm giác như có ai đó phía sau đang nhìn mình. Quay lại tôi thấy khung cảnh trống huơ trống hoác nhưng có cái gì đó đang ngồi bất động nhìn về phía mình. Nhìn kỹ lại thì là một người đàn ông. Chẳng hiểu ông ta tại sao lại ngồi như thế. Tư thế giống như con Hanuman ngồi trong huyền thoại của người Hindu vậy.

Chúng tôi len lỏi qua những rừng lá thấp rậm rạp. Dưới chân bắt đầu xuất hiện lũ vắt bé li ti bắt đầu đánh hơi thấy mùi thịt sống.

Tôi vẫn đi chốt hạ và theo sát đội hình. Ưu tiên cho Tiến và Nghĩa đi trước, anh em mệt thì tôi đi chậm lại hoặc cùng nghỉ. Đi nhanh thì tôi đu theo. Thỉnh thoảng tôi cũng chạy lên trước để chụp hình cho cả đoàn.

Đi những đoạn rừng thế này sơ nhất vẫn là khi vượt qua những con suối cạn. Anh em chỉ cần sơ suất đạp trúng cục đá trơn là có thể trẹo chân.

Qua được vài con suối là đến mấy quả đồi cao phải trèo qua.

Cứ thế chúng tôi vượt hết con dốc này lại đến con dốc khác. Huỳnh Trọng Thận là người có thể lực khá tốt nên khí thế rất sung mãn. Leo trèo qua mấy ngọn đồi mà khí thế vẫn phừng phừng.

Đến một đỉnh dốc cao, chúng tôi tạm nghỉ lấy sức. Od mở thuốc hút. Tôi cũng hiếu kỳ muốn thử xem món “Thuốc Lào” nó thế nào mà nổi tiếng khắp Việt Nam như thế. Làm thử vài hơi thấy cũng sảng khoái ra phết hehe.

Cuộc hành quân lại tiếp tục. chúng tôi vượt qua những con dốc với toàn loại địa hình đá khá trơn trượt, nguy hiểm. Vùng Bolaven này trước đây từng là “vựa bom” của Mỹ khi xảy ra các cuộc đụng độ giữa VNCH và Bắc Việt hồi những năm 1971, 1972 nên còn rất nhiều vùng nguy hiểm. Biết rõ tình hình nên chúng tôi chỉ dám đi theo sự hướng dẫn của Od. Không manh động tự ý đi ra khỏi đường mòn.

Vượt qua khu rừng rậm là đến 1 vùng khá thoáng với nhiều loại cây lá kim của vùng ôn đới. Chúng tôi thấy tinh thần mình cũng thay đổi hoàn toàn khác. Anh em phấn chấn tiếp bước mặc dù cũng khá thấm mệt.

Vùng cao nguyên này có rất nhiều địa hình khác nhau, phong cảnh rất đẹp. Có những vùng đá chen rêu. Có những vùng rêu chen đá. Càng đi càng thấy thiên nhiên thật hùng vĩ vô cùng.

Qua hết khoảng không gian xanh mướt của cao nguyên, chúng tôi lại đi vào những con đường mòn dốc đứng trơn trượt. Mọi người phải cố gắng thận trọng hết sức có thể để không bị trượt ngã. Một cú ngã có thể dẫn đến bong gân và chấn thương nghiêm trọng.

Băng qua những cây cầu treo tạm bợ vắt ngang những dòng suối sâu hoắm đầy nguy hiểm.

Lại tiếp tục bước trên những con đường mòn dốc đứng đầy mệt mỏi.

Đúng là một đợt huấn luyện thể lực đặc biệt cho anh em G8 đây. Cũng may cả đoàn không có bóng hồng nào nên không ai làm nũng ai. Cứ thế mà bước thôi mặc dù đã thấm mệt.

Và tất nhiên cũng có những chiến binh gặp nạn.

Sau nhiều giờ liền, cuối cùng chúng tôi cũng đến được ngọn thác đầu tiên gọi là thác Champi.

Để xuống được thác, chúng tôi phải thận trọng bước xuống 1 chiếc cầu thang gỗ dốc thẳng đứng cưc kỳ nguy hiểm. Bản thân tôi phải cất máy ảnh, chỉnh trang lại balo rồi mới dám mò xuống dưới này. Mọi sơ xuất đều dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

Ngọn thác thật đẹp và mạnh mẽ.

Anh em thi nhau chụp ảnh làm kỷ niệm. Tuy nhiên, lúc này thời tiết không tốt lắm. trời bắt đầu đổ mưa nên hình ảnh không thể nào đẹp được.

Chúng tôi nhanh chóng leo lại lên vị trí cũ và lại tiếp tục leo ngược con dốc tìm một cái lán tranh để nghỉ trưa. Lúc này đồng hồ cũng đã hơn 12 giờ trưa và ai cũng đói, mệt rã rời. Cơn mưa rào ập đến nhanh chóng làm cho cả vùng núi non trở nên ảm đạm lạ thường.

Od đã chuẩn bị sẵn thức ăn gồm cơm nếp và những món thịt nướng. Đặc biệt là món nước chấm khá hấp dẫn, vừa cay vừa có vị lạ. Khi chấm ăn rất ngon miệng.

Và tất nhiên trong cái không khí này không thể thiếu chai rượu Lào được.

Xong bữa trưa, tôi lại làm thêm 1 điếu thuốc Lào cho đậm đà hương vị.

Thật là một chuyến hành trình đầy gian nan nhưng thú vị…

xem tiếp

Những bí ẩn mới phát hiện 

6 thoughts on “Chinh phục cao nguyên Bolaven

  1. Pingback: Nam Lào thẳng tiến | Dong Nguyen's Blog

  2. Pingback: Những bí ẩn mới phát hiện | Dong Nguyen's Blog

  3. Pingback: Thảm họa trên sông Mekong | Dong Nguyen's Blog

Trả lời