Tiếp theo bài
Bài 1: Ước mơ chinh phục Tây Bắc
Bài 2: Khám phá Hà Nội & hành trình đến Lào Cai
Chuyến tàu đêm đến ga Lào Cai vào lúc 5:25 phút sáng, anh em cũng lục tục thức dậy làm vệ sịnh cá nhân trên tàu và hầu như không có chút dấu hiệu mệt mỏi sau 1 đêm “hoành tá tràng”.
Cảm giác buổi sáng sớm ở miền sơn cước thật sảng khoái. Chúng tôi tạm nghỉ chân ở một khách sạn lớn, khá sạch sẽ ngay sát ga để tập trung hành lý, rửa mặt và ăn sáng.
Thức ăn đang chuẩn bị mang lên thì bỗng Dũng ngoắc tay tôi ra ngoài hội ý nhỏ. Vấn đề là mấy hôm nay bà xã của Dũng mới phải mổ một khối u ở ngực nên sức khỏe không tốt, đang phải theo dõi. Anh chàng có vẻ không được thoải mái về tinh thần và lại mới nhận được tin nhắn của vợ đêm trước nên quyết định xin về lại HN. Trước hoàn cảnh đó, mình cũng nhất trí với phương án để Dũng về và hẹn ngày tái ngộ tại HN. Như vậy đoàn vẫn giữ nguyên đội hình chiến đấu ban đầu, sẵn sàng bước vào cuộc hành trình mới đầy thử thách và thú vị.
Xe County 29 chỗ chở đoàn chúng tôi đã sẵn sàng, anh em hì hục kéo ba lô, vali đồ đạc chất đầy lên 2 băng sau xe. Cái đám thanh niên đầy nam tính nhưng xấu trai, yêu văn nghệ và thích thể hiện…thì tập kết hết phía đuôi xe, giành cho cánh chị em phụ nữ, hotboy …ngồi trên.
Xe bắt đầu xuất phát về hướng Bắc Hà cách thị xã Lào Cai khoảng 60km. Hôm nay là ngày Chủ Nhật nên đoàn chúng tôi đã lên kế hoạch tham quan chợ phiên của người dân tộc Mông và khám phá những nét văn hóa đặc trưng của một vùng núi cao trước đây từng được mệnh danh là cao nguyên trắng (do trồng toàn cây á phiện).
Xe vòng vo qua những đoạn đèo khúc khuỷu, cảnh vật đồi núi, ruộng bậc thang bắt đầu xuất hiện chùng chùng điệp điệp, tôi và Lân ngồi băng sau cùng, chuẩn bị “súng” sẵn sàng để tỉa những cảnh quan ngoạn mục nhất. Trước chuyến hành trình, 2 anh em đã thống nhất với nhau, tôi mang theo nòng “tele”, còn Lân vẫn sử dụng nòng “fix” sở trường. Cả 2 cùng mang theo chân máy để sẵn sàng cho những chuyến “săn đêm”.
Tôi cảm giác hơi mệt và buồn nôn một phần là do ngồi băng sau, một phần là do đêm qua cũng thức hơi khuya nên cách tốt nhất là chợp mắt ngủ đi một tí. Đang lim dim bỗng tôi nghe cảm giác như Lân mới huých nhẹ ra hiệu có chuyện quan trọng, theo đúng bản năng tôi bật dậy ngay, tinh thần hoàn toàn tỉnh táo. Tôi thấy Lân đang đứng thẳng lên ghế, lưng dựa hẳn vào đống đồ đạc phía sau chĩa “súng” thẳng vào ….ngay băng ghế trước nơi Lagu và Diễm ngồi rồi “bóp cò” lia lịa ..trong chốc lát..tôi sực hiểu chuyện gì đang xảy ra.
…Hồi cuối tháng 6/2012. Khi dự án web của chúng tôi đang vào giai đoạn gần như bế tắc do các bản thiết kế ngày càng không đạt yêu cầu. Cả team chúng tôi đã bị trễ 2 tháng so với dự kiến ban đầu cho ra mắt sản phẩm mới (30/4/2012), tinh thần mọi người bắt đầu suy sụp. tôi như ngồi trên đống lửa, hàng ngày tôi chẳng còn quan tâm gì khác ngoài các bản thiết kế. Tuy nhiên, tình hình chẳng có mấy gì sáng sủa. Các bản thiết kế được làm đi làm lại và sau mỗi lần sáng tạo lại ..tệ hơn những lần trước. Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, tôi nhận đươc mật báo từ nội bộ là có một ứng viên thiết kế web rất khá đang chờ phỏng vấn cho 1 team bạn. Người này trước đây cũng là 1 cựu designer của 123Mua. Lập tức tôi thúc dục anh em phải tìm mọi cách đưa người này vào team 123Mua. Sau một hồi nỗ lực nhưng chắc cũng do duyên may, anh chàng thiết kế này đã đồng ý vào làm việc cho team chúng tôi. Lagu, tên nick của anh chàng design mới, là một thanh niên trẻ, dáng người mảnh khảnh, nước da trắng nhưng hơi tái biểu hiện một thể lực có chút ít vấn đề. Từ ngày vào team 123Mua, Lagu làm việc khá chăm chỉ, tính khí cũng hiền hòa, ăn mặc cũng bình dân không lập dị. Tuy nhiên, chỉ trong vòng chưa đầy 1 tuần, những bản thiết kế mới của Lagu đã làm cho cả team chúng tôi khá ấn tượng. Tôi khấp khởi mừng thầm vì dự án của chúng tôi đã có lối ra, và tiến triển rất nhanh chóng. Chỉ sau đúng 2 tháng thử việc, tôi quyết định thăng cấp quân hàm cho chiến binh xuất sắc này từ “Executive” lên “Senior” và làm team leader luôn cho nhóm thiết kế web.
Dạo gần đây tôi nghe mấy anh em trong team Code hay gán ghép Lagu với bé Diễm. Ôi chuyện thanh niên Nam Nữ trẻ tuổi cái thời tự do yêu đường ngày nay cần gì phải gán ghép. Hơn nữa, chuyện team Marketing phải cặp kè với team Design là bình thường, cũng giống như ca sĩ phải tìm nhạc công vậy thôi. Tôi cũng bận việc không mấy quan tâm. Tuy nhiên, thỉnh thoảng cũng châm vào vài câu trong Group Chat cho thêm hương vị vậy thôi chứ tôi nghĩ 2 em này làm gì có chuyện đi xa hơn được tình “đồng chí”.
…Nhìn thấy chú Lân say mê chụp ảnh, mấy anh em ngồi băng ghế phía sau đều đã hiểu chuyện gì đang xảy ra ở băng ghế trước mặt. Nghe tiếng máy ảnh bấm lách cách ở cự ly gần, Lagu vội quay đầu nhìn lại phía sau. Lúc đó phải nói là Lân phản ứng cực nhanh, hắn quay máy ảnh sang ngang chỉa về phía mấy anh em khác bấm lia lịa. Phía bên kia, Trung, Khánh, Tiến cũng làm trò la hét, ra điệu bộ như đang làm dáng để được chụp hình. Lagu quay đầu quan sát một hồi thấy khung cảnh phía sau nhốn nháo cũng nghĩ “mấy thằng điên này đang chụp hình cho nhau tự sướng đây” nên quay về “tổ ấm” tiếp tục “enjoy” mà không có gì nghi ngờ.
Tôi xem hình preview trên máy Lân thì thấy cảnh “tay trong tay” rất thân mật, “ca sĩ” có cần thiết chăm sóc và quản lý “nhạc công” thân mật “rứa”? hehe. Một bí mật mới của team đã bị khám phá và có cả bằng chứng điện tử hẳn hòi…Lập tức tôi rút phắt “ổ bánh mì” trong túi quần ra nhắn tin cho tất cả các thành viên đang ngồi phía trước (trừ 2 đương sự) về kết quả mà Lân mới thu hoạch được. Chỉ trong vòng vài giây sau, cả xe đã nhận được tin nhắn của tôi. Mọi người quay lại băng sau trong khi Lân chĩa máy cho mọi người xem kết quả. chiếc xe trở nhộn nhạo tức thì, tiếng cười nói vui vẻ, không ai còn thấy đau đầu, nhức óc gì nữa. …chỉ có 2 “đương sự” là vẫn hồn nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra…
Xe tạm dừng ở một con đèo vắng để mọi người xả stress. Chúng tôi nhảy phắt xuống xe, men theo bờ taluy mà trút bầu tâm sự. Thật là sáng khoái hết sức.
Số là từ lúc ở Hanoi, tôi thấy mấy bạn nữ 123Mua đội cái nón dưa hấu rất xinh mà khả năng chụp lên hình cũng đẹp (mấy lần trước kinh nghiệm đi rừng, tôi toàn mặc đồ lính hoặc đồ tiệp màu nên khi chụp hình lên chẳng nổi bật tí nào). Thế là tôi quyết định tậu 1 cái (giá 150.000 VND) vừa để che đậy những cái khiếm khuyết do gen di truyền để lại và vừa để tạo ấn tượng tốt cho hình ảnh. Đồng chí Khoa Net&Com cũng làm một cái (khác màu tí xíu) thể là 2 anh em có 2 cái nón rất ngộ nghĩnh và hoành tráng.
Đối với người thích loại hình du lịch bụi thì đầu tiên là phải chịu lăn xả, phải ăn được, ngủ được, giao lưu được, đến đâu cũng phải thích tìm hiểu văn hóa và khám phá cái mới, yêu thiên nhiên, cây cỏ và cảm nhận được cái hay, mới trong từng chuyến đi.
Đến đất Lào Cai mà không lăn ra giữa đường môt cái thì làm sao gọi là đi du lịch “bụi” được nhi?
Xe lại tiếp tục hành trình đến thị trấn Bắc Hà. Hôm nay là ngày Chủ Nhật, đúng ngày chợ phiên nên chợ họp khá đông đúc. Người dân tộc Mông ở các nơi đổ về họp chơ rất vui vẻ. Người nào cũng xúng xính trang phục truyền thống rất đẹp.
Mấy cô gái xinh đẹp của 123Mua đang “đọ hàng” với dân tộc.
Ở đây tôi tình cờ bắt gặp những loại món ăn, bánh trái rất dân dã của người dân tộc khá thú vị. Chẳng hạn như món bánh gấc nè.
Tất nhiên là bánh gấc phải làm từ quả gấc rồi. Tôi thật sự không thể kìm nén cái sự sung sướng khi thưởng thức thử cái bánh gấc ngon tuyệt này (chuyện giờ mới khai hôm đó tôi làm gần chục cái bánh)
Một khu chợ thật đủ màu sắc sặc sỡ, chan hòa giữa ánh nắng nhẹ của miền sơn cước
Đặc biệt chợ Bắc Hà có món rượu Bản Phố làm từ rượu ngô khá đặc trưng. Tôi cũng mon men ngúp tạm 1 ly rồi mua luôn 1 bình nước suối để lát có gì lên xe nhâm nhi cùng mấy anh em.
Ở chợ Bắc Hà còn bày bán đủ loại gia súc, gia cầm, vật nuôi khá thú vị
Những con vật được đem ra chợ bán đều được buộc một sợi dây vào cổ ..kể cả heo, chó, mèo, trâu, bò, ngựa v.v..
Ôi đúng là thượng vàng hạ cám. Kể cả cái thùng nấu rượu người ta cũng bán nè
Tôi đang mê mải ngắm nghía những sản vật phong phú của miền sơn cước bỗng nghe có tiếng gọi í ới từ một quán nhỏ. Nhìn vào thì đã thấy anh em 123Mua đang ngồi xếp thành mấy bàn dài. Ah, thì ra đây là một quán bán Thắng Cố đặc trưng của chợ Bắc Hà.
Thắng cố là một món ăn đặc trưng của người Mông được làm từ nội tạng của ngựa. Sau khi mổ ngựa, người ta phần thịt thủ, thịt mông, tim gan, lòng .. rửa sạch rồi đem xào lăn trong một cái chảo gang nóng. Lưu ý là phải dùng chảo cũ và lửa than phải hồng. Khi xào lăn tuyệt đối không bỏ thêm dầu mỡ mà chỉ dùng chính “mỡ ngựa rán ngựa” (thật ra như vậy mới có ý nghĩa vì trên vùng cao này lấy đâu ra dầu mỡ). Gia vị thì họ bỏ thêm muối, thảo quả, quế, lá chanh và một số rau thơm khác rất đặc trưng. Sau khi thịt xào cháy se cạnh, người ta mới đổ nước vào và ninh sôi hàng giờ. Các bộ phận khác như lòng, tim, gan, tiết, thịt, xương v.v.. có thể bỏ vào và cứ thế tiếp tục ninh nhừ..để cho ngon, họ còn rất cẩn thận vớt bọt để nước thêm ngọt, thêm trong.
Thắng cố mới ăn chưa quen có cái mùi hăng hăng của ngựa nên cũng không phải là dễ nuốt đâu nhé. Phải đúng dân Phượt thì ăn mới thấy ngon và thưởng thức được sự khác biệt. Đúng là mỗi con vật lại có cái mùi khác nhau như thịt dê, thịt cừu, thịt trâu, thịt ngựa, mỗi thứ lại có cái mùi vị khác nhau hoàn toàn. Ăn Thắng Cố thì phải uống rượu Ngô mới thấy ngon và thấm. Mà phải công nhận cái món rượu ngô ở chợ Bắc Hà sao mà nó nặng thế. Mới uống có vài ba ly mà đã chuếnh choáng rồi.
Tôi loạng bước ra khỏi quán Thắng cố mà thấy tinh thần như đang phấn chấn lắm, mới uống khoảng 5, 6 ly mà khí thế trong người đã phừng phừng. chẳng biết đứa con gái nào giả thù cái tội nhắn tin lúc trên xe nên đội cái con rồng nhồi bông nó mới mua lên đầu mình mà chụp hình.
Ở chợ Bắc Hà, người ta đi chợ không phải chỉ là để mua sắm mà còn là cơ hội gặp gỡ giao lưu. Phụ nữ thì tranh thủ mua, bán, hàn huyên… còn đàn ông thì cũng gặp nhau giao lưu và nhậu nhẹt. Đến khoảng 2,3 giờ chiều là thường thấy cái cảnh các ông đi chân nọ đá chân kia rất buồn cười. Rồi tự mỗi ông tìm một cái xó nào đó mà nằm ngủ đúng kiểu “Phượt”. Các bà đi chợ xong đến chiều lại tìm các ông chồng của mình mà vác lên ngựa kéo về nhà.
Đó cũng là một nét văn hóa rất đặc thù của chợ phiên Bắc Hà.
Đây là minh chứng một ông chồng sau khi say xỉn, chui vào miệng cống mà ngủ ngon lành …chờ vợ đón dìa …
Còn tiếp …
a Đông viết văn lợi hại quá:D