Mọi người đều có quyền bình đẳng như nhau nhưng tài khoản trong ngân hàng của họ lại hoàn toàn khác nhau.
Người giàu có thì tài khoản trong ngân hàng lúc nào cũng hùng hậu và dồi dào, người nghèo thì ngược lại thậm chí họ còn không có cả 1 tài khoản để cất tiền.
Thử tưởng tượng bạn có một số tiền đáng kể trong tài khoản của mình, bạn không mắc nợ ai, doanh thu của bạn vẫn thường xuyên tăng trưởng vậy bạn sẽ có một cuộc sống như thế nào?
Theo 5 bước thang nhu cầu của Maslow như sau:
· Nhu cầu cơ bản (basic needs)
· Nhu cầu về an toàn (safety needs)
· Nhu cầu về xã hội (social needs)
· Nhu cầu về được quý trọng (esteem needs)
· Nhu cầu được thể hiện mình (self-actualizing needs)
Thì ngay khi có tiền bạc dồi dào bạn sẽ mong muốn được sống trong những ngôi nhà rộng rãi hơn và tiện nghi hơn. Ở Việt Nam, chất lượng sống còn nhiều hạn chế do cả một thời gian dài chiến tranh rồi tiếp đó là thời kỳ cấm vận, đóng cửa, ít giao tiếp với thế giới bên ngoài nên rất nhiều người chưa hiểu được chất lượng của cuộc sống và chưa biết một ngôi nhà tiện nghi là sẽ như thế nào. Tôi có rất nhiều người thân và bạn bè làm ăn phát đạt và có nhiều tài sản nhưng khi đến thăm nơi họ ở thì thật là “chưa xứng tầm”. Đối với tôi, dư thừa là sự lãng phí. Một ngôi nhà quá to, quá nhiều phòng để trống sẽ tạo thành một không khí rất lạnh lẽo và thậm chí tạo ra cảm giác sợ hãi cho bọn trẻ con và cả người lớn. Tôi đã từng sống trong ngôi nhà quá rộng lớn suốt cả một thời thơ ấu nên hiểu rất rõ cảm giác này. Một cái phòng kho để đồ tối om, chất đủ thứ hầm bà làng, chuột bọ chút chít suốt ngày, thỉnh thoảng tôi mò mẫm vào cái kho để lấy đồ khi hai tay đang sờ xoạng vào cái kệ để dụng cụ thì chạm phải vật gì mềm nhũn làm giật bắn người. thì ra đó là một con chuột chết.. thật kinh hoàng. Lại có một căn phòng khác cũng tối om om, cũng chỉ để vài món đồ linh tinh. Có người lớn nói đó là căn phòng trước đây bác tôi tự tử và chết trong đó. Tôi thề không bao giờ dám bước vào. Nhưng cũng nhiều lần người lớn bắt tôi phải vào căn phòng đó để lấy đồ, cảm giác khi vào trong đó thật dễ sợ. Nhà tôi lúc đó ở ngay mặt tiền đường chính, 2 căn nhà phố liền kề nhau và có cửa thông với nhau ớ phía sau. Một căn phía sau dùng làm phòng bếp, căn còn lại thì lại xây lên đến 5 tầng cao chót vót ở phía sau. Tầng trên cùng là phòng thờ Phật, các tầng dưới lần lượt là phòng ngủ của các anh chị tôi. Thời đó chúng tôi đêm nào cũng lên tầng 5 tụng kinh Phật và tắt hết đèn ở nhà dưới và chỉ để đèn cầu thang hắt ra ánh sáng vàng leo lét. Sau khi tụng kinh xong (thường là 8 giờ tối) chúng tôi bắt đầu tắt đèn và bước xuống cầu thang. Có một chuyện kinh hoàng mà tôi không bao giờ quên được. Hôm đó, khi đang mò mẫm bước xuống đến tầng cuối cùng thì cả mấy chị em bổng đứng sững lại vì ở ngay phía chân cầu thang là một bóng trắng lờ mờ trong bóng đêm. Bóng trắng đó đứng ở đó bất động và yên lặng. Tôi sợ hãi quá nhắm tịt mắt lại miệng thì lẩm bẩm đọc kinh. Trong lúc ấy các chị tôi cũng hoảng sợ vô củng, một người nào đó sợ hãi ngã người ra phía sau và tay quệt vào đúng công tắc đèn điện. Ánh sáng cuối cầu thang vụt sáng lên và tất cả chúng tôi đều nhìn thấy rõ một cái mặt phẳng lỳ như tấm thớt. Cả bọn hét toáng lên và khi hoàn hồn mở mắt ra thì cái khuôn mặt phẳng lỳ kia cũng đã biến đâu mất.
Sau này thì tôi được biết, đó là trò đùa của mấy ông anh con bác dọa mấy chị em chúng tôi. Nhưng dù nó là trò đùa thì cái hình ảnh đó và không gian tù mù, tối tăm của căn nhà rộng bát ngát cũng khiến tôi luôn sợ hãi. Mãi sau này khi đã lớn và học được 1 ít võ nghệ thì tôi mới có cảm giác tự tin hơn và dám đi vào những chỗ tối.
Bây giờ thành phố cũng đã hiện đại hơn nhiều, ít khi nào bị cắt điện nên bọn trẻ con cũng ít có cái cảm giác rùng rợn như tôi ngày xưa. Tôi bây giờ chẳng thích nhà rộng mà chỉ cần vừa đủ xài là tốt. Cụ thể nhà phải có cái garage nhỏ để được 2 chiếc xe hơi (nếu ở căn hộ thì vấn đề này coi như vô tư). Một phòng khách riêng để tiếp đãi bạn bè và người thân đến chơi. Trong phòng khách này tha hồ mà bày trí theo phong cách riêng của mình (tôi thích trường phái hiện đại, không thích kiểu bàn ghế giả cổ), có thể treo những bức ảnh trừu tượng ở phòng khách, có thể đặt vài bức tượng hoặc cây trang trí, bộ ghế salong to cho nhóm bạn đến chơi ngồi thoải mái.
Kế đến là phòng giải trí để thưởng thức phim ảnh và âm nhạc. tôi thích cái LCD to, bộ loa BOSS 5 trong 1 để tạo hiệu ứng Home Theater và cặp micro không dây SHURE để mấy nhóc luyện thanh nhạc. Âm nhạc và phim ảnh là nghệ thuật không thể thiếu, tôi cũng mua 1 cây organ hiệu YAMAHA để mấy nhóc tập luyện, thỉnh thoảng có bạn bè đến luyện hòa âm phối khí cũng tốt. Trong phòng này tôi treo toàn ảnh gia đình và dùng ánh sáng vàng cho tinh thần thư giãn, tôi cũng để sẵn mấy bộ đèn sân khấu để thỉnh thoảng có nhu cầu Birthday Party hoặc Disco là xử ngay không phải đi đâu xa.
Phòng bếp và phòng ăn thì tôi thích nó là một. Phòng bếp thì có cái tủ kệ bếp để bà xã tha hồ đựng đồ linh tinh, 1 cái bàn chế biến đồ ăn bằng đá granit, một cái giá đựng ly rượu và kệ đựng rượu, tôi không phải dân bợm nhưng thích uống rượu khi có bạn bè hoặc người thân đến, tủ rượu thì không lớn lắm, chỉ để được vài chai vang đỏ và vang trắng loại ngon, vài chai whisky và cognac, gin, taquila (tôi thích mời anh em đến uống taquila với muối và chanh đúng kiểu Mexico), thêm một bình rượu thuốc “ông uống bà khen, mụ hàng xóm thèm” là đủ (quả này sưu tầm ở tận Sapa).
Thật ra uống rượu có điều độ vừa phải cũng có lợi cho sức khỏe. Phòng ăn thì tôi thích có bàn rộng loại 8 ghế, bàn ăn bằng gỗ sẽ tăng độ ngon miệng hơn bàng kiếng, tôi cũng cho thiết kế đèn ngay trên bàn ăn, ánh sáng vàng vừa phải rọi vào bàn ăn sẽ tăng thêm vẻ ấm cúng và tạo cảm giác ngon miệng. Tôi cũng treo thêm mấy bức tranh có tông mầu nóng trong phòng ăn, một cái tủ lạnh lớn 2 cửa, dung tích 500 lit, bà xã hoặc chị người làm hàng tuần chỉ cần đi chợ 1 lần là đủ, lúc nào muốn ăn là có ngay. Khách đến chơi thì tủ đá cũng đủ chằng cần đi đâu xa.
Về phòng ngủ thì chỉ cần 4 phòng là đủ. 1 phòng lớn cho 2 vợ chồng, 1 phòng nhỏ cho bé trai, 1 phòng cho bé gái, và 1 phòng dự phòng khi có khách ở Hà Nội hoặc người thân đến chơi có thể nghỉ tạm được. Phòng 2 vợ chồng thì cũng đơn giản, bố trí tủ, giường, bàn trang điểm và phòng tắm riêng, LCD để xem thời sự (khỏi giành nhau với mấy nhóc xem hoạt hình hoặc bà xã xem hài kịch), bố trí thêm 2 cái đèn đầu giường (kiểu trên máy bay) để tối nằm trên giường đọc sách mà không ảnh hưởng đến người khác. Phòng 2 vợ chồng thì treo ảnh cưới và hình cả gia đình cho bức tường đỡ trống. Máy lạnh thì tôi chơi luôn cái trung tâm có ống dẫn gió vào từng phòng nên cả nhà chỗ lào cũng mát. Phòng bé gái thì làm toàn màu hồng vì con gái mình nó thích màu hồng barbie, có giường, bàn học, bảng và treo hình con gái, búp bê và các hình ảnh khác, tủ kệ để sách vở và đồ chơi khác, có cả laptop nhỏ DELL 12.5” truy cập wifi luôn cho tiện. Phòng thằng nhóc thì bố trí theo kiểu màu của MU, cũng đầy đủ đồ chơi tương tự nhưng mà vì nó có năng khiếu mỹ thuật nên tôi cho nó xài con Macbook, vừa mỏng vừa đẹp. chỉ có điều xài Mac hơi ngược ngược nên tôi chịu, thằng nhóc thì nó có vẻ nhanh nên thạo phết.
Một phòng thư viện, mình thích nhất là đọc sách nên khoái cái phòng có cái kệ sách to chứa đủ loại sách, khi cần tham khảo hoặc giải trí là có ngay. Trong phòng này mình đặt một cái máy tính desktop màn hình 21” touchscreen chạy Windows 7, vừa để truy cập internet, vừa để chơi game giải trí, một cái bàn đọc sách to để cả nhà có thể ngồi đọc thoải mái. Mấy đứa nhóc sau này có nhu cầu kéo bạn về học nhóm hoặc trao đổi gì cũng dễ.
Phòng tắm thì mình cũng có nhu cầu rất đơn giản, 2 phòng tắm lớn và 1 phòng nhỏ là đủ. Phòng tắm lớn thì có kệ đá granit để vật dụng vệ sinh cá nhân và bồn rửa mặt, 1 bồn cầu và 1 bồn tắm lớn, phòng tắm nhỏ thì chỉ thay cái bồn tắm bằng phòng tắm đứng và một bệ ngồi, cái này coi vậy chứ quan trọng. Sau này già đâu có đứng mà tắm được. tôi cũng làm luôn cái tay vịn để lỡ sau này có yếu thì còn vịn vào đấy mà đứng dậy được. Phòng tắm nào cũng để điện thoại, dàn loa âm trần để nghe nhạc spa thư giãn. Trong 2 phòng tắm lớn tôi để thêm 2 cái cân sức khỏe loại Omron, cân này nó hay ở chỗ leo lên là nó đo luôn tỷ lệ mỡ, máu, mủ các loại hình. Nhà có 4 người mà 3 cái toilet nên giờ cao điểm không ai phải giành giật hay chờ đợi, cũng tiện.
Ngoài mấy phòng chính thì mình còn 1 cái phòng nhỏ để giặt đồ, phòng này nhỏ xíu chỉ để được 1 cái máy giặt và một cái máy sấy. Đồ giặt xong, chuyển sang máy sấy chạy thêm 30 phút là đem ra khô và thơm hơn đem phơi (tiết kiệm được cả 1 cái sân phơi đồ).
Ngoài ra mình cũng có 1 cái vườn nhỏ để trồng cây và làm thác nước nhân tạo, bên dưới thác nước thì thả ít cá cảnh và hòn non bộ để giải stress. Nhiều lúc căng thẳng mà ra nhìn nước chảy mây trôi, cá bơi tung tăng cũng bớt stress phần nào. Cây cảnh thì mình không thích trồng nhiều, chỉ cần một là đẹp hai là thơm. Trong cái vườn nhỏ mình nuôi thêm một con chihuahua cho vui cửa vui nhà. Làm hẳn cho nó một cái ổ hoành tráng và để sẵn cái tã cho nó đi vệ sinh hàng ngày. Đến khi nó lớn, đến tuổi lấy vợ thì cũng không phải nới rộng thêm cái ổ.
Đúng ra vậy cũng tạm đủ rồi nhưng vì mình là dân đi làm bận rộn không có thời gian tập luyện nhiều nên bổ sung thêm 1 cái phòng nhỏ 25m2 để 1 cái máy chạy bộ và 1 dàn tạ đa năng. 1 cái máy tập trượt tuyết và 1 xe đạp 5 tốc độ. Hôm nọ thằng nhóc cứ giành máy chạy bộ với mình, bà xã bảo mua thêm 1 cái nữa, mình cương quyết không đồng ý vì làm thế là lãng phí, hoàn cảnh còn eo hẹp đang phải tiết kiệm, kinh tế thế giới vẫn còn downturn mà đã hết đâu.
Ặc ặc, anh Đông ơi, em cũng muốn tiết kiệm đủ xài như anh thôi, mà em cũng chỉ cần 1 chỗ để xe hơi, 3 phòng ngủ thôi, không cần thêm cái phòng nhỏ 25m tập thể dục vì tính ra ngoài tập vừa vui mà lại tiết kiệm chi phí đầu tư, những lúc phải làm việc overtime mà bỏ máy không ở nhà là cũng lãng phí đấy, hehe…
có vẽ anh này là người lo xa đây…lo chuyện về già nữa kia đó.hjhj.nhìn mấy cái hình thì cũng đủ biết vấn đề tài chính của gđ a hùng hậu như thế nào rồi. chỉ có trong suy nghĩ thì những người như bọn em mới có những thứ như anh bây giờ đang nói chứ chuyện tít kiệm như anh thì xa xôi quá… mà sao bài viết của anh quá đúng với mái ấm như em hàng mơ ước quá vậy???.(chính xác tới từng chi tiết luôn) mà cho e hỏi anh Đông cái nha. Sao a có nh tiền để xây đựng đc “mái ấm trong mơ” như vậy đc? tiền a có là do tự bản thân a gây dựng hay 1 phần giúp đỡ từ gđ? chắc hẵn a là người rất rất thành đạt trong xã hội cũng như gđ nhỉ….. mọi thứ anh có thật hoàn hão!
I do believe all the ideas you’ve offered in your post. They’re really convincing and will definitely work. Nonetheless, the posts are too short for beginners. Could you please prolong them a bit from next time? Thanks for the post.